Nguồn luật của tư pháp quốc tế là các hình thức chứa đựng và thể hiện quy phạm của tư pháp quốc tế. Hiện nay, nguồn của tư pháp quốc tế có 4 nguồn, cụ thể như sau:
1. Luật pháp của mỗi quốc gia
Do mỗi quốc gia có những điều kiện riêng về chính trị, kinh tế, xã hội, … nên để chủ động trong việc điều chỉnh các quan hệ của Tư pháp quốc tế, mỗi quốc gia đã tự ban hành trong hệ thống pháp luật của nước mình các quy phạm xung đột trong nước.
Ví dụ: Một số bộ luật cơ bản quen thuộc, như: Bộ luật dân sự năm 2005, Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2000, Luật đầu tư năm 2005, …
2. Điều ước quốc tế
Điều ước quốc tế là một trong những nguồn luật quan trọng của tư pháp quốc tế, mang ý nghĩa vô cùng thiết thực: các điều ước quốc tế về thương mại, hàng hải quốc tế, các hiệp định tương trợ tư pháp về dân sự, dân sự và gia đình, …
Ví dụ: Cho tới nay, các hiệp định tương trợ và hợp tác tư pháp mà nước ta đã kí với hàng loạt các nước: Nga vào năm 1998; Cộng hòa Séc và Slovakia năm 1982, Cu ba năm 1984; Hungari năm 1985, … Ngoài ra, nước ta đã ký rất nhiều các điều ước quốc tế song phương cũng như đa phương: Công ước Pari năm 1983 về bảo hộ quyền sở hữu công nghiệp (1981), năm 1995 gia nhập Công ước New York năm 1958 về công nhận và thi hành các quyết định của trọng tài thương mại, …
3. Tập quán quốc tế
Là những quy tắc xử sự được hình thành trong một thời gian dài, được áp dụng liên tục và một cách có hệ thống, đồng thời được sự thừa nhận đông đảo của các quốc gia.
Ví dụ: Tập hợp các tập quán thương mại quốc tế khác nhau, trong đó quy định các điều kiện mua bán, bảo hiểm, cước vận tải, trách nhiệm giữa các bên tham gia hợp đồng INCOTERMS năm 2000, …
4. Án lệ
Các bản án hoặc quyết định của Tòa án mà trong đó thể hiện các quan điểm của Thẩm phán đối với các vấn đề pháp lý có tính quyết định trong việc giải quyết các các vụ việc nhất định và mang ý nghĩa giải quyết đối với các quan hệ tương ứng trong tương lai.
- Ở các nước Anh – Mỹ, thực tiễn Tòa án là nguồn của cơ bản của pháp luật.
- Ở Việt Nam thì án lệ không được nhìn nhận với tư cách là nguồn của pháp luật nói chung và nguồn của tư pháp quốc tế nói riêng.