Khi xảy ra mâu thuẫn, nhiều cặp vợ chồng lựa chọn giải pháp ly thân, họ không chung sống, không có sinh hoạt vợ chồng như các cặp đôi bình thường. Ly thân là cơ hội để hai bên suy nghĩ cặn kẽ, thấu đáo về cuộc hôn nhân của mình, quyết định nên cứu vãn hay kết thúc nó.
Các vấn đề liên quan đến ly thân không được quy định tại Luật Hôn nhân và gia đình năm 2014, do đó nó phụ thuộc và ý chí của hai bên vợ chồng, không bắt buộc hai người phải ký vào bất cứ giấy tờ xác nhận gì, đồng thời cũng không quy định ly thân trong thời gian bao lâu thì được phép ly hôn.
Do đó, ly thân chỉ là một thuật ngữ xã hội phổ biến, giữa hai vợ chồng khi đó vẫn là quan hệ hôn nhân hợp pháp. Quyền và nghĩa vụ giữa vợ và chồng về vấn đề tài sản, về vấn đề chăm sóc con cái…vẫn phát sinh. Ví dụ trong khoảng thời gian ly thân, người chồng mua một ngôi nhà, thì dù có không chung sống sinh hoạt với nhau, ngôi nhà vẫn thuộc quyền sở hữu chung của cả hai vợ chồng.
Theo quy định của pháp luật: “Khi vợ hoặc chồng yêu cầu ly hôn mà hòa giải tại Tòa án không thành thì Tòa án giải quyết cho ly hôn nếu có căn cứ về việc vợ, chồng có hành vi bạo lực gia đình hoặc vi phạm nghiêm trọng quyền, nghĩa vụ của vợ chồng, làm cho hôn nhân lâm vào tình trạng trầm trọng, đời sống chung không thể kéo dài, mục đích hôn nhân không đạt được”
Tóm lại là ly thân không phải là căn cứ để ly hôn theo quy định của Luật Hôn nhân và gia đình hiện hành. Nhưng ly thân có thể được xem xét là cơ sở của việc mâu thuẫn vợ chồng kéo dài, không thể hàn gắn, tiếp tục chung sống, “mục đích của hôn nhân không đtạ được” đó là căn cứ góp phần giúp Tòa án giải quyết ly hôn.