Khi cuộc sống hôn nhân đã không thế cứu vãn thì phương án duy nhất người ta có thể chọn lựa đó là ký vào đơn ly hôn. Ly hôn là quan hệ pháp lý chấm dứt cuộc hôn nhân, sau ly hôn có rất nhiều vấn đề cần được hai bên giải quyết một cách triệt để, đó là vấn đề về tài sản riêng, tài sản chung của vợ chồng, quyền nuôi con, quyền chăm sóc con cái, … Vậy pháp luật Việt Nam quy đình về vấn đề cấp dưỡng cho con sau khi ly hôn như thế nào?
Điều 116 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2014 quy định:
- Mức cấp dưỡng do người có nghĩa vụ cấp dưỡng và người được cấp dưỡng hoặc người giám hộ của người đó thỏa thuận căn cứ vào thu nhập, khả năng thực tế của người có nghĩa vụ cấp dưỡng và nhu cầu thiết yếu của người được cấp dưỡng; nếu không thỏa thuận được thì yêu cầu tòa án giải quyết.
- Khi có lý do chính đáng, mức cấp dưỡng có thể thay đổi. Việc thay đổi mức cấp dưỡng do các bên thỏa thuận; nếu không thỏa thuận được thì yêu cầu Tòa án giải quyết.
Điều này có nghĩa là mức cấp dưỡng không được ấn định một con số cụ thể là bao nhiêu mà phải căn cứ vào thu nhập, khả năng thực tế của người có nghĩa vụ cấp dưỡng (thể hiện qua tiền lương, tiền thu nhập thêm ngoài giờ, tiền phụ cấp,…) vì vậy mức cấp dưỡng thường không cao hơn mức thu nhập của người cấp dưỡng, thông thường thực tế mức cấp dưỡng sẽ dao động 15-30% mức thu nhập của người cấp dưỡng.. Đồng thời mức cấp dưỡng được áp dụng theo nhu cầu thiết yếu của người được cấp dưỡng và phải đảm bảo những chi phí này phải là chi phí hợp lý nhằm phục vụ cho nhu cầu ăn ở, sinh hoạt thiết yếu nhất. Phương thức cấp dưỡng sẽ do các bên thoả thuận như cấp dưỡng định kỳ hàng tháng, hàng quý, nửa năm, hàng năm hoặc một lần. Các bên có thể thỏa thuận thay đổi phương thức cấp dưỡng, tạm ngừng cấp dưỡng trong trường hợp người có nghĩa vụ cấp dưỡng lâm vào tình trạng khó khăn về kinh tế mà không có khả năng thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng; nếu không thỏa thuận được thì yêu cầu tòa án giải quyết.