Khi cuộc hôn nhân tan vỡ, có rất nhiều điều khiến người ta tiếc nuối, là tình cảm vợ chồng, là quan hệ tài sản, nhất là tình mẫu tử-phụ tử thiêng liêng – thứ khiến mỗi người làm cha, làm mẹ luôn day dứt và trong nhiều trường hợp, bằng mọi giá họ phải giành được cho mình quyền nuôi con. Ly hôn là quan hệ pháp lý chấm dứt cuộc hôn nhân, vậy chế định của pháp luật về vấn đề nuôi con sau hôn nhân là gì? Pháp luật Việt Nam quy đình về quyền chăm sóc, nuôi dưỡng, cấp dưỡng cho con sau khi ly hôn như sau: Cha, mẹ không trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn vẫn có quyền và nghĩa vụ đối với con:
– Có nghĩa vụ tôn trọng quyền của con được sống chung với người trực tiếp nuôi. Nếu vợ chồng không thỏa thuận được người nuôi còn thì Tòa án sẽ dựa trên các tiêu chí mà chọn ra người thích hợp nhất chăm sóc đứa trẻ nhằm đảm bảo dứa trẻ sẽ được sống trong điều kiện tốt nhất. Chính vì thế, sau khi đã thỏa thuận hoặc có phán quyết của tòa án thì người còn lại có trách nghiệm tôn trọng để bảo bảo quyền lợi hợp pháp của đứa trẻ.
– Có nghĩa vụ cấp dưỡng cho con: Sau khi ly hôn, vợ, chồng vẫn có nghĩa vụ chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con khi chưa thành niên (dưới 18 tuổi) hoặc đã thành niên nhưng bị mất năng lực hành vi dân sự, hoặc không có khả năng lao động và không có tài sản để tự nuôi mình. Người không trực tiếp nuôi con có nghĩa vụ cấp dưỡng (mức cấp dưỡng tùy theo điều kiện kinh tế hoặc theo thỏa thuận) để người kia chăm sóc, nuôi dưỡng con đến khi trưởng thành.
– Sau khi ly hôn, có quyền, nghĩa vụ thăm nom con mà không ai được cản trở. Cha hoặc mẹ không trực tiếp nuôi dưỡng con nhưng lợi dụng việc thăm gặp con để gây cản trở hoặc có những ảnh hưởng xấu đến việc chăm sóc, nuôi nấng, giáo dục con hoặc ảnh hưởng xấu đến sự phát triển của con thì người trực tiếp nuôi con có quyền yêu cầu Tòa án hạn chế quyền thăm nom con của người đó.